Các linh mục phải học cách nghỉ ngơi
WHĐ (03.04.2015) – “Hãy chấp nhận sự mệt mỏi của mình và học cách nghỉ ngơi trong Chúa”: Đức Thánh Cha Phanxicô đã đưa ra lời mời gọi trên đây cho các linh mục trên khắp thế giới, khi cử hành Thánh Lễ làm phép Dầu thánh vào sáng thứ Năm Tuần Thánh 02-04, tại Vương cung thánh đường Thánh Phêrô. Đồng tế với Đức Thánh Cha có các linh mục của giáo phận Roma, và trong Thánh lễ này họ sẽ lặp lại lời hứa khi chịu chức linh mục.
Trước hàng ngàn linh mục, hàng trăm giám mục và hồng y, Đức Thánh Cha đã nói về sứ vụ linh mục cùng với những dấn thân và những mệt mỏi của đời sống mục vụ và cách Thiên Chúa quan tâm chăm sóc như thế nào.
“Các linh mục mệt mỏi!” Đó là một thực tế, và Đức Thánh Cha thú nhận rằng ngài thường nghĩ về điều đó. Nhưng sự mệt mỏi ấy cũng có giá trị, nó giống như làn hương trầm lặng lẽ bay lên Trời và đi thẳng vào trái tim của Chúa Cha. Trước nỗi mệt nhọc ấy, chỉ có một giải pháp là nghỉ ngơi. Nhưng hãy lưu ý, phải nghỉ ngơi trong Chúa. Người linh mục phải học biết nghỉ ngơi. Đó là chiếc chìa khóa để công việc mục vụ sinh hoa kết quả.
Các linh mục hãy nhớ mình cũng là chiên, nhưng họ còn là và đặc biệt là những mục tử và phải mang tin mừng đến cho người nghèo, an ủi người sầu khổ và chữa lành những trái tim tan vỡ. Nhiệm vụ ấy đòi hỏi phải có lòng thương xót lớn lao nhất. Trái tim của linh mục vui và buồn với tín hữu của mình. Biết bao tâm tình làm cho trái tim của linh mục chao đảo, và làm cho linh mục mệt mỏi.
Đức Thánh Cha kể ra ba loại mệt mỏi: trước hết là mệt mỏi vì đám đông, như Chúa Giêsu đã cảm nghiệm. Đó là nỗi nhọc mệt làm chúng ta kiệt sức, nhưng là nỗi nhọc mệt lành mạnh, nỗi nhọc mệt của mục tử ở giữa đoàn chiên, của người cha ở giữa con cái mình.
Loại mệt mỏi thứ hai là mệt mỏi vì kẻ thù địch, vì ma quỷ và những kẻ theo hắn không hề ngủ. Linh mục phải bảo vệ đoàn chiên và tự bảo vệ mình khỏi sự dữ, nhờ Thiên Chúa trợ giúp.
Và cuối cùng, sự mệt mỏi nguy hiểm nhất là mệt mỏi về chính mình, bởi vì nó tự quy về mình. Nỗi mệt mỏi ấy khiến linh mục thất vọng về chính mình, nhưng không phải là nỗi thất vọng của người đối diện với chính mình và nghiêm túc thừa nhận tình trạng tội lỗi của mình và vì thế cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa, cần được Người cứu giúp; những người ấy sẽ cầu xin ơn Chúa giúp và sẽ tiến bộ. Nhưng đây là sự mệt mỏi của người “vừa muốn vừa không muốn”, của người đã từ bỏ mọi thứ nhưng vẫn còn nuối tiếc “món ngon ở Ai Cập”… Đức Thánh Cha gọi kiểu mệt mỏi này là “đùa giỡn với tinh thần thế gian”.
Nhưng Chúa sẽ chăm sóc chúng ta và nỗi nhọc mệt của chúng ta. Hình ảnh Chúa rửa chân có lẽ là hình ảnh đẹp nhất, sâu sắc nhất, kỳ diệu nhất. Chúa Kitô thanh luyện mong muốn của người linh mục đi theo Chúa. Vì thế, chúng ta hãy học cách mệt mỏi, nhưng là mệt mỏi theo cách tốt nhất.