Nick Vujicic : Không tay, không chân, không lo âu !
NICK VUJICIC: KHÔNG TAY, KHÔNG CHÂN, KHÔNG LO ÂU !
Tôi tên là Nick Vujicic và tôi xin ca tụng Chúa vì Người đã dùng chứng tá của tôi để đánh động hàng ngàn con tim trên khắp thế giới !
Tôi được sinh ra không tay không chân, và về mặt y học các bác sĩ không thể giải thích “khuyết tật” bẩm sinh này. Như các bạn có thể hình dung, tôi đã phải đương đầu với rất nhiều khó khăn và thách thức.
“Anh em thân mến, anh em hãy tuyệt đối hân hoan khi phải chịu thử thách tứ bề.” Xem nỗi khổ đau và sự tranh đấu của mình là niềm hân hoan tuyệt đối ư ? Vì cha mẹ tôi là người Kitô giáo, và cha tôi còn là mục sư trong hội thánh chúng tôi, nên cha mẹ tôi biết rất rõ câu trên.
Dù sao, vào ngày 4 tháng 12 năm 1982 tại Melbourne (Úc Châu), cha mẹ tôi không thể nào nghĩ đến ba từ “Ngợi khen Chúa !” được. Đứa con đầu lòng của hai vị được sinh ra không tay chân ! Hai vị không có thời gian và cũng không được báo trước để chuẩn bị đón nhận điều này.
Các bác sĩ cũng ngỡ ngàng và không thể nào giải thích nổi ! Cho đến bây giờ cũng chẳng có lý do nào về mặt y học để giải thích tại sao điều này lại xảy ra và bây giờ thì tôi lại có một em trai và một em gái được sinh ra bình thường như bao nhiêu trẻ em khác.
Cả hội thánh khóc thương cho số phận của tôi và cha mẹ tôi thì bị mất tinh thần hoàn toàn. Mọi người đều đặt câu hỏi: “Nếu Chúa thật sự là Thiên Chúa Tình Yêu, vậy tại sao Người lại có thể để cho một sự dữ như thế xảy ra, Người không nhằm vào bất cứ ai khác, mà lại là đúng vào người Kitô giáo nữa chứ ?”
Cha tôi nghĩ là tôi sẽ sống không được bao lâu, nhưng các kết quả xét nghiệm cho thấy tôi là một bé trai khỏe mạnh, chỉ có hơi thiếu tay chân mà thôi.
“Và chúng ta biết rằng trong mọi sự Thiên Chúa sẽ làm điều tốt nhất cho những người yêu mến Người.” Câu này đi sâu vào lòng tôi và làm tôi xác tín rằng nếu những “sự dữ” như thế này xảy đến trong đời chúng ta thì không bao giờ là do may rủi, tình cờ hay trùng hợp ngẫu nhiên mà ra.
Tôi hoàn toàn bình an khi biết là Chúa không bao giờ để xảy ra điều gì trong cuộc đời mình mà lại không có mục đích tốt cho nó. Tôi hoàn toàn phó mình cho Chúa ở tuổi 15 sau khi đọc phúc âm thánh Gioan đoạn 9. Đức Giêsu nói lý do ngưòi đàn ông sinh ra bị mù từ lúc lọt lòng mẹ “là để vinh quang của Chúa được thể hiện qua ông ấy.“ Tôi thật sự tin là Chúa chữa lành cho tôi để tôi có thể trở thành một nhân chứng đắc lực cho Quyền năng tuyệt diệu của Người.
Sau đó, tôi được ban cho ơn khôn ngoan để hiểu rằng, khi chúng ta cầu xin một điều gì, nếu đó là ý Chúa, thì nó sẽ xảy ra vào thời điểm Ngài muốn. Nếu Chúa không muốn để điều đó xảy ra, thì tôi tin là Người có một dự định khác tốt đẹp hơn cho tôi. Bây giờ tôi hiểu là vinh quang Người được thể hiện khi tôi như thế nào thì Người dùng tôi như thế ấy và theo những đường lối mà Người không thể dùng được nơi những người khác.
Năm 23 tuổi (2005) tôi tốt nghiệp bằng cử nhân Thương Mại, với chuyên môn là Kế hoạch Tài Chính và Kế Toán. Tôi cũng là một diễn giả nhiệt thành và tôi rất thích đi ra ngoài để chia sẻ câu chuyện và chứng tá của tôi khi có dịp.
Tôi đã đi nói chuyện nhiều để làm bạn với các sinh viên học sinh và động viên tinh thần họ qua những đề tài đang làm cho các thanh thiếu niên ngày nay ưu tư.
Tôi cũng là diễn giả hay đến nói chuyện với các hội đoàn. Tôi có đam mê đến với giới trẻ và Iuôn sẵn sàng làm bất kỳ những gì Chúa muốn tôi làm, và Người đưa tôi đi đâu thì tôi cũng xin theo.
Tôi có nhiều ước mơ và cũng đề ra nhiều mục tiêu mà tôi phải đạt được trong cuộc đời. Tôi muốn trở nên người làm chứng tốt nhất theo khả năng mình cho Tình Yêu Chúa và lòng Trông Cậy. Tôi muốn trở nên một diễn giả quốc tế có khả năng khích lệ mọi người và làm ích lợi cho cả người trong Kitô giáo lẫn người ngoài Kitô giáo.
Tôi muốn được độc lập về tài chính vào năm 25 tuổi, nhờ vào đầu tư địa ốc. Tôi muốn chế biến một chiếc xe để tôi có thể tự lái được, và được phỏng vấn cũng như được chia sẻ câu chuyện của tôi trên chương trình “Oprah Winfrey Show”!
Một trong những ước mơ nữa của tôi là viết nhiều sách ăn khách nhất và tôi hy vọng viết xong quyển sách đầu tiên của tôi trước cuối năm nay. Sách sẽ có tựa đề là: “Không tay, không chân, không lo âu !”.
Tôi tin rằng nếu các bạn mong muốn và có đam mê làm một điều gì, và nếu đó là ý Chúa, thì các bạn sẽ thực hiện được điều này vào lúc thích hợp.
Với bản chất con người, không vì lý do nào cả, chúng ta luôn đặt giới hạn cho mình. Tệ hơn nữa là chúng ta đăt giới hạn cả cho Chúa là Đấng có thể làm được mọi sự. Chúng ta để Chúa vào một cái “hộp” rồi.
Xin Chúa ban phúc lành cho các bạn, Hiệp thông trong Chúa Kitô.
Nick Vujicic
---------------------
(Nguồn: gpnt.net)
THIẾU TỨ CHI, VẪN LÀM NÊN KỲ TÍCH
Nick Vujicic, sinh ở Melbourne (Australia) nhưng hiện tại đang sống ở Los Angeles (Mỹ). Ngay từ lúc ra đời đã không có tay, không có chân – nhưng những khiếm khuyết đó không làm anh chùn bước.
Nick Vujicic đang nhảy xuống hồ bơi. (Ảnh: Dailymail)
Khi Nick chào đời, cha anh đã bị sốc nặng. Ông đã phải bỏ ra ngoài phòng sản để nôn. Người mẹ của anh đã quá suy sụp, không thể bế con cho đến khi anh tròn 4 tháng tuổi.
Tình trạng khuyết tật của anh không y học nào có thể giải thích được – đó là một chứng bệnh hiếm có gọi là Phocomelia. Nick và cha mẹ anh đã dằn vặt nhiều năm trời với câu hỏi tại sao họ phải hứng chịu nghiệp chướng này.
\
Nick ở lớp học năm lên 10 tuổi. (Ảnh: Dailymail)
“Mẹ tôi là một y tá và bà không làm gì sai sót trong thời kỳ mang thai, nhưng bà vẫn luôn tự trách bản thân mình” - anh nói.
Cha của Nick là một lập trình viên máy tính và kế toán, ông đã dạy đứa con nhỏ của mình đánh máy bằng ngón chân lúc anh chỉ mới 6 tuổi.
Mẹ anh đã giúp anh biết cầm bút.
Mặc dù sợ con bị bạn bè bắt nạt nhưng cha mẹ anh vẫn nhất quyết gửi con đến trường. Và sau này anh đã có được một tấm bằng về kế hoạch tài chính và bất động sản.
“Đó là sự lựa chọn tốt nhất mà họ có thể làm cho tôi dù rất khó nhưng điều đó đã tạo cho tôi sự độc lập”, Nick nói.
Tồn tại
Không có tứ chi, nhưng chàng trai 26 tuổi này vẫn đi học, chơi đá bóng, golf, bơi lội và lướt sóng.
“Thật khó khăn cho bố mẹ tôi, nhưng ngay từ đầu họ đã làm hết sức để cho tôi có thể tự lập”.
“Bố tôi đã đặt tôi xuống nước lúc tôi mới 18 tháng tuổi và dạy tôi bơi”.
“Tôi cũng chơi được bóng đá và lướt sóng. Tôi rất thích giải đấu ngoại hạng của Anh".
Nick có một cái xe lăn bằng điện để di chuyển, và mặc dù bị bắt nạt và chọc ghẹo nhưng anh có một đội những người luôn bảo vệ mình.
“Lên 8 tuổi, tôi cảm thấy rất chán nản. Tôi tìm đến mẹ, khóc và nói với bà ấy là tôi muốn chết”, anh kể lại.
Nick viết bằng miệng. (Ảnh: Dailymail)
“Tôi cảm thấy lạnh lẽo và chua xót. Tôi ghét Chúa vì Người đã làm cho tôi tật nguyền và rất sợ khi cha mẹ không còn ở bên cạnh tôi nữa”.
“Tôi có thể tự đánh răng và gội đầu nhưng có quá nhiều việc khác tôi không thể làm được”.
Lên 10 tuổi, Nick đã cố tự dìm mình trong phòng tắm nhưng việc làm đó của anh đã không thành công.
“Tôi cảm thấy không có mục đích sống. Khi sống không có mục đích và sức mạnh của bản thân thì rất khó tồn tại”, anh nói.
Nhưng với sự giúp đỡ của niềm tin, bạn bè và gia đình, Nick đã vượt qua hoàn cảnh và trở thành một biểu tượng chiến thắng của thế giới.
Chỉ còn "cẳng gà"
Không chỉ chơi các môn thể thao dưới nước,
Nick còn có thể chơi golf với một cây gậy cắm dưới cằm. (Ảnh: Dailymail)
Nick còn có thể chơi golf với một cây gậy cắm dưới cằm. (Ảnh: Dailymail)
Nick có một bàn chân nhỏ bên phía hông trái giúp anh giữ thăng bằng và đi.
Anh dùng bàn chân đó của mình để đánh máy, cầm bút viết và cầm mọi thứ khác giữa các ngón chân.
“Tôi gọi nó là cái cẳng gà”, Nick nói vui. “Tôi sẽ không còn gì nếu không có nó”.
“Khi xuống nước, tôi có thể nổi được vì 80% cơ thể của tôi rất nhẹ và cái cẳng gà lúc đó hoạt động như một cái chân vịt”.
Nhờ vào niềm tin mình là thánh Evangelical, Nick đã chọn cách “giữ mình” cho đến khi kết hôn mặc dù trước đây anh đã có bạn gái một thời gian rất dài.
“Anh ấy rất khiêm nhường nhưng lúc nào cũng nhận được lời đề nghị kết hôn từ nhiều người phụ nữ”, Steve Appel - bạn của Nick và cũng là một nhà báo đến từ Los Angeles nói.
“Anh ấy cũng thích kết hôn và bắt đầu cuộc sống của một gia đình nhưng đang đợi một cô gái phù hợp với mình”.
Nick trong hồ bơi (Ảnh: Dailymail)
Hiện tại, anh là một người hâm mộ bóng đá, một người diễn thuyết để khích lệ người khác và anh đã đi du lịch 24 đất nước trên thế giới để nói chuyện với những nhóm lên đến 110.000 người.
“Khi tôi 13 tuổi, tôi đã đọc một bài báo viết về một người đàn ông khuyết tật rất thành công và làm những thứ phi thường, còn giúp đỡ những người khác”.
“Qua bài báo, tôi nhận ra rằng, Chúa đã làm ra chúng tôi như thế này để tạo ra hi vọng cho những người khác. Điều đó đã truyền cảm hứng cho tôi và tôi quyết định sẽ dùng cuộc đời mình để khích lệ những người khác”.
“Tôi đã quyết định phải biết ơn những gì Chúa đã ban cho tôi, không nên giận giữ vì những gì mình không có”.
“Tôi nhìn mình trong gương và nói: “Bạn biết không, thế giới này biết tớ bị mất đi đôi tay và đôi chân, nhưng họ sẽ không bao giờ lấy đi được vẻ đẹp đôi mắt của tớ. Tôi muốn tập trung vào một thứ gì đó đẹp đẽ mà tôi sở hữu”.
Năm 1990, Nick đạt giải thưởng "Công dân trẻ tuổi của năm" của Australia vì sự dũng cảm và tính kiên cường của anh.
Kỳ tích
Đây là bức ảnh Nick chụp trong chuyến đi thăm Ấn Độ.
Anh đã tham quan 24 đất nước trên thế giới. (Ảnh: Dailymail)
Anh đã tham quan 24 đất nước trên thế giới. (Ảnh: Dailymail)
“Khi bọn trẻ con chạy quanh tôi và hỏi “Điều gì xảy ra với anh vậy?” tôi chỉ nghiêng người và nói thầm “thuốc lá đấy”, anh cười.
“Một lần, tôi đang ở trong một chiếc xe hơi và có một cô gái dừng ở cột đèn giao thông nhìn tôi. Cô ấy chỉ có thể nhìn thấy đầu tôi và tôi đã quyết định quay một vòng 360 trong chiếc xe để làm cho cô ấy thấy vẻ khác thường của mình.
“Mặt của cô ấy giống như đang thốt lên là “woooooooah điều gì đang xảy ra vậy?” và cô ấy lái xe đi rất nhanh”.
Nick đã bắt đầu đi du lịch thế giới và năm 2008 anh đã đến Hawaii, gặp chuyên gia lướt sóng Bethany Hamilton cũng bị cá mập cắn đứt tay khi cô chỉ mới 12 tuổi.
“Cô ấy rất ngạc nhiên khi gặp tôi”, Nick nói. “Cô ấy dạy tôi lướt sóng, đầu tiên tôi rất chán nản, nhưng từng bước, tôi đã làm được và tôi cảm thấy hoàn toàn không thể tưởng tượng được vì điều đó, tôi đã có thể bắt kịp những con sóng một cách rất tốt”.
Bethany Hamilton dạy Nick lướt sóng.
Bethany cũng bị cá mập "lấy" mất cánh tay khi mới 12 tuổi. (Ảnh: Dailymail)
Bethany cũng bị cá mập "lấy" mất cánh tay khi mới 12 tuổi. (Ảnh: Dailymail)
Nick nhanh chóng học được “chiêu” quay 3 vòng 360 độ trên tấm ván lướt sóng của mình – một kỳ tích đã đưa tên tuổi anh lên tạp chí Lướt Sóng trong 48 giờ.
“Chưa ai làm được điều này trong lịch sử môn lướt sóng”.
“Nhưng vì trọng lượng cơ thể của tôi nhỏ nên tôi giữ được thăng bằng tốt”.
Anh chuyển đến Los Angeles hai năm trước và dự định tiếp tục đi du lịch thế giới. Năm nay anh sẽ đến thăm Nam Mỹ và Trung Đông.
“Tôi khuyên mọi người hãy đứng dậy khi vấp ngã và luôn yêu chính bản thân mình”, anh nói.
“Nếu tôi có thể khích lệ dù chỉ một người thôi thì tôi đã hoàn thành công việc của mình rồi”.
Nhật Anh(Theo Dailymail)
(http://alpha.tinmoi.vn/index.php/gia...-tich/96491.sn)