Mái ấm Giêsu - Một bầu khí yêu thương
MÁI ẤM GIÊSU – MỘT BẦU KHÍ YÊU THƯƠNG
Chiều hôm qua, thứ tư 7.7.2010, tôi may mắn được tham dự một Thánh Lễ ban Bí Tích Thánh Tẩy cho ba người trẻ và một em bé. Trong số đó có một người là học trò cũ của tôi. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu Thánh Lễ ấy không được cử hành tại một ngôi nhà nhỏ trên đường Cách Mạng Tháng 8, quận Tân Bình, thành phố Sàigòn, và những người tân tòng không phải là những cô gái trẻ đã hoặc đang chuẩn bị làm mẹ.
Đó chính là Mái Ấm dành cho những thiếu nữ đã lỡ lầm. Ngôi nhà thật bé nhỏ so với số lượng người tham dự. “Bàn thờ” là một cái đôn chỉ cao chừng 20cm và rất bé, đến độ không đủ rộng để trải được hết chiếc khăn Thánh. Linh Mục chủ tế ngồi dưới đất để dâng Lễ, không áo Lễ, không áo Alba, chỉ đơn giản một chiếc dây Stola. Dụng cụ dâng Lễ cũng hết sức đơn sơ: một ly nước, một cái tô dùng cho việc cử hành Bí Tích Thánh Tẩy, hai chiếc bát thánh bằng gỗ đơn sơ.
Bầu khí Thánh Lễ khi ấy thực sự là một cuộc họp mặt của một “gia đình”. Không có khoảng cách giữa nguời dâng Lễ và người dự Lễ. Tất cả mọi người cùng ngồi quanh chiếc bàn thờ bé tẹo, chào hỏi nhau, làm quen nhau, và cùng nắm tay nhau để dâng lên Cha trên Trời những lời sám hối và tri ân cảm tạ.
Thánh Lễ gần như hòa làm một với cuộc sống thường ngày: tiếng trẻ thơ ê a hòa nhịp với lời kinh của vị Linh Mục, tiếng xe cộ qua lại ngoài con hẻm nhỏ vào giờ cao điểm, lại thêm những tiếng búa gõ sắt vụn của nhà bán ve chai ngay bên cạnh. Thậm chí, mọi người còn sẵn sàng nán lại chờ thêm một chút trước khi bước vào cử hành nghi thức Thánh Tẩy vì em bé khát sữa.
Chật chội, nóng bức, nhưng niềm vui và hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt từng người. Tôi cảm nhận được rất rõ sự hiệp nhất trong Thánh Lễ ấy: chúng tôi cùng nhìn về một hướng, cùng niềm tin ( dù còn một số không ít anh chị em tham dự chưa được rửa tội hoặc không phải là người Công Giáo ) và chung một niềm hy vọng.
Linh Mục chủ tế đã chọn ý Lễ Đức Mẹ đi thăm viếng bà Êlisabet để nói lên niềm vui của những người được Chúa viếng thăm, ngay kể cả những đứa trẻ còn đang trong bụng mẹ. Hình ảnh một “cô bầu” Maria 16 – 17 tuổi đi thăm một “cụ bầu” Êlisabet quá lục tuần vẽ nên một bức tranh thật ngộ nghĩnh và dễ thương. Hai con người – theo văn hóa thời đó, có thể bị người đời khinh khi, chê cười – lại gặp nhau trong một niềm vui khôn tả vì chính nơi cung lòng họ đang cưu mang, đang đón tiếp Thai Nhi Giêsu. Niềm vui ấy được thể hiện qua sự “vẫy tay chào nhau” giữa hai đứa trẻ trong lòng mẹ. Đó chính là niềm vui của sự sống.
Các bạn trẻ ngày hôm nay được Thánh Tẩy tại Mái Ấm, một khi mở lòng mình ra với Chúa thì không phải chỉ có họ có được niềm vui đó, mà chính những sinh linh bé bỏng mà họ mang trong lòng cũng có thể cảm nhận được cái hạnh phúc ấy. Một bạn gái trẻ đang mang thai ở tháng thứ 9, chỉ còn vài ngày nữa là bé chào đời đã cảm nhận được sự “nhảy mừng” đặc biệt của bé khi Linh Mục chủ tế công bố Tin Mừng và chia sẻ Lời Chúa. Thật là bất ngờ dễ thương !
Sau Thánh Lễ, chúng tôi cùng chia sẻ với nhau bữa ăn huynh đệ. Tôi được biết, một số anh chị có mặt trong Thánh Lễ là những thành viên thuộc nhóm Bảo Vệ Sự Sống. Ngày ngày, họ vẫn âm thầm đi xin lại những thai nhi bị loại bỏ tại các bệnh viện để mang về thiêu và chôn cất. Ngoài ra còn có anh chị chủ nhà, những người đã sẵn sàng nhường lại căn hộ khiêm tốn nhưng khang trang của mình để làm nên Mái Ấm mang tên Giêsu. Lại có cả các cô, các bác và các chị vẫn luôn hiện diện giúp đỡ những cô gái trẻ khi phải “vượt cạn” một mình.
Tôi cũng có chút thời gian để làm quen với những cô gái trong Mái Ấm. Họ còn rất trẻ, chỉ 17, 18 tuổi. Họ còn đang là học sinh hoặc sinh viên. Tất cả đều mong ước sau khi sinh con xong sẽ có thể đi học lại. Nhìn người mẹ trẻ 18 tuổi chăm sóc cho đứa con trai 2 tuần tuổi của mình, tôi không khỏi chạnh lòng. Tình mẫu tử sao mà thiêng liêng thế ! Có thể cô gái ấy chưa kịp học cho hết chương trình phổ thông; có thể còn nhiều điều cô gái ấy chưa đươc biết đến, nhưng tình yêu đã giúp cho người mẹ trẻ ấy can đảm giữ lại đứa con của mình và trìu mến yêu thương chăm sóc bé, cho dù con đường tương lai phía trước chắc chắn sẽ còn nhiều thử thách đối với cô gái ấy.
Trong nhà còn có một chú bé chưa đầy một tuổi. Bé ngoan và rất thông minh, nước da trắng hồng cùng cặp môi đỏ như thoa son làm cho khuôn mặt cậu bé trông rất xinh xắn và đáng yêu. Bé là niềm vui và là “trung tâm” tập trung mọi sự quan tâm và tình thương của các bà, các cô, dì trong nhà. Tôi chợt nghĩ, nếu trước đây mẹ của bé không đủ can đảm để giữ bé lại thì sao nhỉ ? Có phải thế giới của chúng ta sẽ mất đi một bông hoa thật đẹp đó không ? Hằng ngày, có bao nhiêu sinh linh bé bỏng bị tước đi quyền sống và quyền được yêu thương như thế ? Trong số đó sẽ có bao nhiêu là nhân tài, những con người có ích cho xã hội ?
Khi đang viết những dòng này thì tôi tình cờ đọc thấy bản tin trên Yahoo về nạn phá thai ở tuổi vị thành niên. Đau lòng quá ! May mắn thay khi có những Mái Ấm như thế này để giúp các cô gái trẻ vượt qua được khó khăn nghịch cảnh. Vì thế, tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi những bạn gái trẻ này đã can đảm duy trì sự sống của những đứa trẻ trong bụng họ và can đảm thực hiện thiên chức làm mẹ của mình. Có thể có một lúc nào đó họ đã đi một bước sai lầm, nhưng hiện tại, họ đang cố gắng sửa chữa những sai lầm đó và những cố gắng của họ đáng được chúng ta nhìn nhận và trân trọng.
Cuối buổi liên hoan, tôi ngỏ lời cám ơn người phụ trách Mái Ấm, vì đã hết mình giúp đỡ cho cô học trò cũ của tôi từ khi cô gái ấy mang thai, sinh và nuôi con cho đến bây giờ. Chị đã trả lời thật khiêm tốn: “Đó là việc của Chúa làm. Chính Chúa quy tụ mọi người”. Tôi cũng tin như thế. Tôi cũng tin Chúa đang làm việc trong những con người đang rộng lòng đón nhận những tâm hồn non trẻ này và chăm sóc họ như con cái của mình. Tôi cảm nhận sự hiện diện của Chúa nơi họ, và nơi những người trẻ kia.
Trong chính ngôi nhà ấy, tôi cảm nhận được một tình yêu và một sức sống mãnh liệt. Nơi ấy, không có thất vọng, khổ đau. Nơi ấy chỉ tràn ngập sự cảm thông, tình yêu, niềm vui và hy vọng. Có lẽ bởi vì ngôi nhà ấy mang tên là... “Mái Ấm Giêsu”.
Nữ Tu K.N, Sàigòn 8.7.2010